Monday, May 09, 2005

Cốm thu!

Vẫn hỏi lòng mình là hương cốm Chả biết tay ai làm lá sen…

Mùa thu nhẹ đến trên từng con đường – ánh nắng trải vàng hơn cứ đổ dài từng sợi, góc phố rực rỡ hơn bởi màu vàng hoa cúc, và tay em – thơm thơm hương cốm thu… Nhớ đến Hà nội mùa thu, không thể không nhớ về cốm, một món quà quê bình dị đến lạ thường. Bình dị từ người bán, thường là các chị, các cô…gánh quang đôi gánh nhẹ nhàng như đang gánh cả mùa thu rảo bước trên khắp nẻo 36++ phố phường Hà Nội. Bình dị từ sợi rơm buộc gói cốm, vẫn vương vất hương đồng quê và ngai ngái mùi lúa chín đâu đây…Bình dị ơi là tấm lá sen tươi xanh ấp bên ngoài, là hạt cốm dẹt dẻo, xanh mát như những hạt ngọc, tỏa hương thơm mùi lúa non trên những ngón tay ai xinh xinh nhúm từng nhúm cốm nhỏ… cả một gói mùa thu là đây! Nhưng công đoạn làm ra hạt cốm lại không hề đơn giản chút nào. Người ta thường dùng giống lúa nếp cái hoa vàng để trồng và thu hoạch vào đúng thời điểm lúa non thích hợp, rồi giã, rồi sảy sàng…Có lẽ người ta phải làm cả đêm để sáng sớm hôm sau đã thấy bóng dáng các chị hàng cốm trên phố. Cốm mua về phải ăn ngay và thông thường, cứ thế nhúm từng nhúm nhỏ cốm thưởng thức thì mới thấy hết được cái thơm, cái dẻo của cốm. Nhưng nếu muốn kết hợp thơm dẻo, ngọt bùi thì chấm chuối trứng cuốc ăn cùng cũng là một cách thưởng thức sành điệu. Cho dù thời đại công nghiệp, văn minh đến đâu, người ta cũng không thể thay thế lá sen và rơm nếp bằng túi ni-lông và dây chun để gói cốm được. Ngoài ý nghĩa thi vị cỉu lá sen và rơm nếp, nó còn giữ cho cốm mềm lâu hơn, dẻo hơn và thơm hơn bởi sự hòa quyện tài tình. Cốm không phải và không thể là món quà xô bồ.
Nhưng… Những năm gần đây, người ta đã giảm bớt tính trung thực của mình bằng cách vẩy thêm nước vào những hạt cốm đã bị khô…Thay vì bán cốm non, người ta bán cốm già hơn để dôi cân… Năm nay hình như không được mùa cốm, không thấy tíu tít đầu đường, cuối phố những hàng gánh, hàng mẹt…chỉ thấy vài chị ngồi khiêm nhường trước mẹt cốm nhỏ…

No comments: