Wednesday, May 11, 2005

Ngô nướng

Vào tiết trời se se lạnh, cứ độ chập tối là thấy các hàng ngô nướng lục tục chuẩn bị đón khách. Từ đầu phố đến cuối phố (chả cứ, hình như giữa phố cũng nhiều) thấy hồng lấp ló ánh than, thấy mặt chủ mặt khách hồng hào, tươi sáng. Cơm xong. Rủ nhau đi dạo phố, dù tay trong tay, dù chả công lên việc xuống gì, chỉ bước đi thong dong thì đi đến mấy vòng, những anh những em đều thấy ngon ngót dạ, đều thấy buồn mồm và buồn… tay. Thế là tạt vào 1 quán ngô nướng.
Lại sắp đến một mùa trời lạnh, nghĩa là những hàng ngô nướng, khoai nướng...lại lên ngôi. Nore tớ lâu nay không qua lại, giờ trở về thấy bài này, xin góp một bài Nore viết từ năm ngoái. Vào tiết trời se se lạnh, cứ độ chập tối là thấy các hàng ngô nướng lục tục chuẩn bị đón khách. Từ đầu phố đến cuối phố (chả cứ, hình như giữa phố cũng nhiều) thấy hồng lấp ló ánh than, thấy mặt chủ mặt khách hồng hào, tươi sáng. Cơm xong. Rủ nhau đi dạo phố, dù tay trong tay, dù chả công lên việc xuống gì, chỉ bước đi thong dong thì đi đến mấy vòng, những anh những em đều thấy ngon ngót dạ, đều thấy buồn mồm và buồn… tay. Thế là tạt vào 1 quán ngô nướng. Ấm cúng quá! Lại được cái hàng ngô mới bẻ, còn tươi nguyên, mùi thơm mát ngọt lịm. Chị hàng ngô tíu tít quạt, xoa… Những anh những em lúc này cũng rời tay nhau để cầm lấy bắp ngô vừa mới nướng còn nóng hôi hổi. Những em ra chiều sành ăn, nhặt lấy bẹ ngô xanh chị hàng ngô vừa bóc ra và lau qua bắp nướng cho đi hết bụi than. Vẽ! những anh chẳng cần, cứ để thế cho nó thơm. Và lúc này, tay cũng không conf buồn nữa bởi hơi ấm từ bắp ngô vừa nướng, nhanh nhẹn tẽ những hàng hạt mềm dẻo ấm nóng. Mồm cũng không buồn nữa bởi còn bận làm bổn phận giúp chủ nhân thưởng thức cái vị ngon ngọt, thơm dẻo của ngô nếp nướng.
Nếu vẫn còn muốn dạo tiếp để vừa đi vừa chuyện riêng, những anh những em cầm vài bắp ngô nướng đứng lên tiếp tục bước dạo trên con phố. Nếu không, thì cứ ngồi ở hàng ngô nướng, nhẩn nha ăn ngô, nhẩn nha trò chuyện với chị hàng ngô (bây giờ có cả anh hàng ngô rồi đấy ạ). Thì sẽ nhận ra rằng sao những năm gần đây, người Hà nội (cả gốc và thân hay ngọn) lại khoái ăn quà quê đến thế, nhất là món ngô nướng. mà lại ưa ngô nếp nướng, nhưng đào đâu ra của nếp mãi! Thế nên những anh, những em nào sà vào hàng ngô nướng mà thấy chủ hàng quảng cáo "tuyền nếp" thì cũng chả nên bắt bẻ họ làm gì, có cầu ắt có cung. Không có thì bắt phải có. Và dù nếp nướng hay tẻ nướng hay lai nướng, giữa cái lành lạnh đang kéo về trên những cành cây khô trụi lá, được ăn ngô nướng đã là một hạnh phúc lắm rồi.

1 comment:

Nore said...

Test